可怜相 [ kě lián xiàng ]
值得怜悯的样子。
矜贫恤独 [ jīn pín xù dú ]
矜:怜悯;恤:周济;独:老年无子的人。怜悯救助贫苦和孤独的人。
矜涵 [ jīn hán ]
怜悯宽容。
矜允 [ jīn yǔn ]
怜悯准许。
轸救 [ zhěn jiù ]
怜悯拯救。
留愍 [ liú mǐn ]
关心;怜悯。
轸恤 [ zhěn xù ]
怜悯;体恤。
矜量 [ jīn liàng ]
怜悯商酌。
闵察 [ mǐn chá ]
怜悯审察。
悯宥 [ mǐn yòu ]
怜悯宽宥。
闵念 [ mǐn niàn ]
怜悯关心。
怀矜 [ huái jīn ]
心怀怜悯。
怜拯 [ lián zhěng ]
怜悯拯救。
矜恻 [ jīn cè ]
怜悯恻隐。
怜宥 [ lián yòu ]
怜悯宽恕。
爱悯 [ ài mǐn ]
爱惜怜悯。
仁恻 [ rén cè ]
仁爱怜悯。
乞怜 [ qǐ lián ]
求人怜悯、帮助
畏天悯人 [ wèi tiān mǐn rén ]
wèi tiān mǐn rén 畏天悯人(畏天憫人) 敬畏天命,悯惜世人的困苦。 隋 王通 《中说·周公》:“易之…
可悲可叹 [ kě bēi kě tàn ]
既怜悯又无奈。
矜悯 [ jīn mǐn ]
哀怜;怜悯。《晋书·王濬传》:“诚宜加恩,少垂矜悯,追録旧勋,纂锡茅土。”《宋史·职官志三》:“若情可矜悯,而法不中…
咨闵 [ zī mǐn ]
叹息怜恤。闵,悯。
忧闵 [ yōu mǐn ]
亦作“忧悯”。忧虑哀怜。
肆矜 [ sì jīn ]
赦其罪而怜悯之。
怜见 [ lián jiàn ]
怜悯。见,词尾,无义。