躁怒 [ zào nù ]
烦躁愤怒。
恚责 [ huì zé ]
愤怒斥责。
愧怒 [ kuì nù ]
羞愧恼怒。
敦害 [ dūn hài ]
怨怒妒忌。
忤色 [ wǔ sè ]
怨怒之色。
气恼 [ qì nǎo ]
生气;恼怒。
发恼 [ fā nǎo ]
生气;动怒。
瞋视 [ chēn shì ]
怒目而视。
忿躁 [ fèn zào ]
忿怒急躁。
叱咤 [ chì zhà ]
发怒吆喝。
瞋恚 [ chēn huì ]
忿怒怨恨。
愤恼 [ fèn nǎo ]
气愤,恼怒。
呴吁 [ hǒu yù ]
怒吼;大叫。 汉 王充 《论衡·雷虚》:“隆隆之声,天怒之音,若人之呴吁矣。” 汉 王充 《论衡·雷虚》:“人性怒则…
怒马 [ nù mǎ ]
(一)、奋马。《左传·定公八年》:“林楚 怒马及衢而驰,阳越 射之,不中。”宋 苏轼《方山子传》:“方山子 怒马独出…
震扑 [ zhèn pū ]
怒而攻打。
譇詉 [ zhā náo ]
争吵怒骂。
愧艴 [ kuì fú ]
羞惭恼怒。
忿疾 [ fèn jí ]
忿怒憎恶。
犯吏 [ fàn lì ]
触怒官吏。
愤痛 [ fèn tòng ]
愤怒悲痛。
天怒 [ tiān nù ]
天公震怒。
嗔视 [ chēn shì ]
怒目而视。
愤怨 [ fèn yuàn ]
愤怒怨恨。
恼忿忿 [ nǎo fèn fèn ]
忿怒貌。
怒烘烘 [ nù hōng hōng ]
盛怒貌。