企崇 [ qǐ chóng ]
仰慕崇敬。
峻邈 [ jùn miǎo ]
崇高远大。
脩尚 [ xiū shàng ]
研习崇尚。
宗承 [ zōng chéng ]
崇奉;趋承。
敬信 [ jìng xìn ]
尊重崇信。
标峻 [ biāo jùn ]
崇高,特出。
祖尚 [ zǔ shàng ]
效法崇尚。
尊慕 [ zūn mù ]
尊崇仰慕。
千里迢遥 [ qiān lǐ tiáo yáo ]
形容路途非常遥远。出处:明·胡文焕《群音类选·桃园记·独行千里》:“不惮千里迢遥,寻兄长,存节孝。
表崇 [ biǎo chóng ]
表彰尊崇。
敦礼 [ dūn lǐ ]
尊崇礼教。
通尊 [ tōng zūn ]
共同尊崇。
崇笃 [ chóng dǔ ]
崇尚笃信。
崇演 [ chóng yǎn ]
尊崇推广。
师戴 [ shī dài ]
师法推崇。
奖崇 [ jiǎng chóng ]
推许尊崇。
崇化 [ chóng huà ]
崇尚教化。
隆向 [ lóng xiàng ]
尊崇向往。
崇弘 [ chóng hóng ]
推崇光大。
推尊 [ tuī zūn ]
推举尊崇。
攸崇 [ yōu chóng ]
《诗·大雅·凫鹥》:“既燕于宗,福禄攸降。公尸燕饮,福禄来崇。”攸、来俱语中助词,无义。崇,聚。后以“攸崇”为积聚之…
夸尚 [ kuā shàng ]
夸耀推崇。
推慕 [ tuī mù ]
推崇仰慕。
崇表 [ chóng biǎo ]
推崇表扬。
信崇 [ xìn chóng ]
信仰崇奉。