迷门子 [ mí mén zi ]
俗语,地方方言。迷,分辨不清,失去了辨别、判断的能力。门,途径,诀窍。
辨才 [ biàn cái ]
(1).佛教语。谓善于宣讲佛法之才。辨,通“ 辩 ”。《华严经·十行品》:“超出世间大论师,辨才第一狮子吼。”(2)…
裁辨 [ cái biàn ]
鉴别;辨别。 清 姚鼐 《辨<逸周书>》:“ 周 之将亡,先王之典籍泯灭,而里巷传闻异辞。盖闻而识者,无知言裁辨之智…
辨症 [ biàn zhèng ]
同“辨证”2。
懋明 [ mào míng ]
勉力辨明。
辨验 [ biàn yàn ]
辨别检验。
迷没 [ mí mò ]
模糊难辨。
研辩 [ yán biàn ]
研究辨别。
通析 [ tōng xī ]
疏通辨析。
详辨 [ xiáng biàn ]
详尽辨析。
误石为宝 [ wù shí wéi bǎo ]
真假不辨。
申析 [ shēn xī ]
申说辨析。
认出 [ rèn chū ]
辨认出来
辨证 [ biàn zhèng ]
辨析考证
变嫌 [ biàn xián ]
辨别嫌疑。变,通“ 辨 ”。《司马法·定爵》:“方虑极物,变嫌推疑,养力索巧,因心之动。”
认辨 [ rèn biàn ]
辨认。
处别 [ chǔ bié ]
辨别。
辨日 [ biàn rì ]
辨别天象。
谘审 [ zī shěn ]
论议辨察。
辨订 [ biàn dìng ]
辨讹订讹。
阐择 [ chǎn zé ]
阐明辨别。
擿辨 [ tī biàn ]
剔抉辨明。
讲辨 [ jiǎng biàn ]
讲议论辨。
辨絜 [ biàn jié ]
见“辨洁”。
辨彰 [ biàn zhāng ]
见“辨章”。
友情链接:姓名测试