谗阋 [ chán xì ]
攻讦争吵。
干架 [ gàn jià ]
打架;吵架。
轰嚷 [ hōng rǎng ]
吵嚷,哄传。
面红 [ miàn hóng ]
谓争吵。
嘴喳喳 [ zuǐ zhā zhā ]
吵闹。
厮闹 [ sī nào ]
吵闹。
嗌交 [ ài jiāo ]
吵架。
讲嘴 [ jiǎng zuǐ ]
吵嘴。
噪嚷 [ zào rǎng ]
吵嚷。
嚣呼 [ xiāo hū ]
吵嚷。
厮炒 [ sī chǎo ]
厮吵。
吵殃子 [ chǎo yāng zǐ ]
亦作“ 吵秧子 ”。犹起哄。《杂碎录》卷二:“近逢庙逛庙,凑在一处‘吵秧子’。” 曹禺 《日出》第三幕:“去,去,去…
勃谿相向 [ bó xī xiāng xiàng ]
勃谿:指家庭中的争吵;相向:相对立。家庭对立,互相争吵。
喧忿 [ xuān fèn ]
愤激而争吵。
嚣争 [ xiāo zhēng ]
喧闹争吵。
斗煎 [ dòu jiān ]
争执;争吵。
闹仗 [ nào zhàng ]
方言。吵架。
争让 [ zhēng ràng ]
争吵;叫嚷。
寻闹 [ xún nào ]
寻事吵闹。
谇喧 [ suì xuān ]
吵闹嘈杂。
诪嚣 [ zhōu xiāo ]
咒骂吵闹。
鸣聒 [ míng guō ]
喧闹;吵闹。
嘈嚷 [ cáo rǎng ]
犹吵嚷。
厮吵 [ sī chǎo ]
相争吵。
闹炒 [ nào chǎo ]
见“闹吵”。