闹闹哄哄 [ nào nào hōng hōng ]
喧闹的场面。
撮科打哄 [ cuō kē dǎ hòng ]
犹言插科打诨。戏曲、曲艺演员在表演中穿插进去的引人发笑的动作或语言。
希里打哄 [ xī lǐ dǎ hǒng ]
谓胡闹。明无名氏《度黄龙》第三折:“我是个清浄道童,近日跟着这云游的吕先儿希里打哄。”
乱乱哄哄 [ luàn luàn hōng hōng ]
形容声音嘈杂,秩序混乱的样子。
济济哄哄 [ jì jì hōng hōng ]
人多拥挤而嘈杂貌。《西游记》第九三回:“十字街头,那些客商人等,济济哄哄,都来奔抢绣球。”
人眼难哄 [ rén yǎn nán hōng ]
零时起哄 [ líng shí qǐ hòng ]
用吃的哄我呀 [ yòng chī de hōng wǒ ya ]
夜来哄哄 [ yè lái hǒng hǒng ]
球队闹哄哄 [ qiú duì nào hōng hǒng ]