睡眼朦胧 [ shuì yǎn méng lóng ]
要睡或者刚睡醒的时的呈朦胧神态的眼睛。
朦朦胧胧 [ méng méng lóng lóng ]
人意识不十分清晰或事物界限不清。出自于清·褚人获《隋唐演义》第19回:“夫人朦朦胧胧,尚不肯就走,早被几个宫人…
醉眼朦胧 [ zuì yǎn méng lóng ]
见“醉眼矇矓”。
睡意朦胧 [ shuì yì méng lóng ]
形容双眼模糊不清的样子。
月色朦胧 [ yuè sè méng lóng ]
物体的样子模糊,看不清楚。“月”字部,主要指月光不明;不清楚、模糊。朦胧的月色不清楚,不清晰。
夜色朦胧 [ yè sè méng lóng ]
傍晚蒙蒙黑。
醉眼蒙胧 [ zuì yǎn méng lóng ]
形容醉后两眼模糊不清的样子。
诗意朦胧 [ shī yì méng lóng ]
一是晦涩型;二是多值型。认为朦胧诗的模糊性有着多种致因,但最主要最直接的还是象征手法使然。
吉原花胧影 [ jí yuán huā lóng yǐng ]
黑蔷薇胧儿 [ hēi qiáng wēi lóng ér ]
鹭之宫胧月夜 [ lù zhī gōng lóng yuè yè ]
意识朦胧状态 [ yì shí méng lóng zhuàng tài ]
秋趣朦胧 [ qiū qù méng lóng ]
天灯月胧明 [ tiān dēng yuè lóng míng ]
烟雨朦胧 [ yān yǔ méng lóng ]